Ai bảo tím là màu buồn?
Những đồi hoa sim
dài
trong chiều
không hết
Màu tím hoa sim
tím
chiều hoang biền biệt
(Hữu Loan)
Ai bảo tím là màu buồn?
Quê ngoại tôi nằm bên chân núi Một, nơi có những hoàng hôn mây phủ tím trời nhuộm cả dòng sông. Bây giờ không hiểu thời tiết đổi thay hay lòng tôi thay đổi mà không thể bắt gặp những chiều dài nhung nhớ của ngày xưa.
Hoa sim có nhiều ở miền Bắc trung bộ, ngang qua Quãng Ngãi (về phía Duy Xuyên) là đồi rộng bạt ngàn hoa sim, hay qua đèo Ngang vào độ cuối tháng giêng, bạn cũng bắt gặp loài hoa này ở dưới chân dốc đứng.
Một lần lên thung lũng ST theo đoàn khảo sát, chợt thấy một đồi hoa sim tím (dùng từ “đồi” cho cao sang chứ thực ra đó chỉ là một khóm hoa be bé), hí hửng chạy tung tăng tới, ô kìa, có cả quả nữa. Kẻ phàm phu tục tử hết thèm để ý đến bông mà xơi liền một quả , ui trời, còn từ gì khiếp hơn “chát chúa”?
Quả sim nghe nói ăn vào ngọt lịm và tím môi, còn loại quả tôi xơi kia gọi đích danh là Mua. Màu tím của hoa mua tươi hơn sim nhiều nhiều. Vùng này lắm nhà trồng mua trước sân, thung lũng hoang vắng về chiều buồn thiu thít nghe rõ từng tiếng chim “bắt cô trói cột”, con chim quái quỷ cứ ha hả hù dọa làm cả đoàn đùa với nhau sẽ không có cô giáo nào dám tình nguyện tới đây khi ngôi trường xây xong
Con đường nội thành cổ DK rợp bóng bằng lăng, vào độ tháng 10 là cả một khung trời tim tím. Sau cơn mưa, hương hoa sữa dịu như hoa mận khiến ai đi qua cũng bất chợt bâng khuâng…
Từng giọt nước ngọt ngào lăn kẻ lá
Thơm nồng nàn hương hoa sữa cuối Thu
Chiều bằng lăng tím ngắt chân trời
Nơi ấy mùa ơi xin đừng dấu nắng
Ai bảo tím là màu buồn?
Người ta chỉ buồn khi nhớ, mà tím có lỗi gì khi gợi lại những kỷ niệm xa xưa màu cổ tích.